Post by Admin on Jul 29, 2020 14:07:32 GMT -6
Nhân sinh cứ từng hồi gặp gỡ, từng hồi thấu hiểu, biển người mênh mông, chắc chắn rồi sẽ gặp được một người như vậy, sẵn lòng yên tĩnh bên bạn…
Từ nay về sau nếu không rời xa, vậy thì nhất định lưu lại, lặng lẽ chờ đợi, cùng người khóc, cùng người cười.
Người với người gặp nhau cần duyên phận; hiểu rõ một người cần có thời gian; kết giao một người cần sự chân thành; sống chung với một người cần sự độ lượng; muốn dùng người cần có trí tuệ; thưởng thức một người cần có nội hàm; học tập một người cần sự khiêm tốn.
Đời người gặp gỡ rất nhiều nhưng hiểu chẳng có bao nhiêu; quen biết rất nhiều nhưng gắn bó cũng không có mấy người. Nhân sinh cứ từng hồi gặp gỡ, từng hồi thấu hiểu, biển người mênh mông, chắc chắn rồi sẽ gặp được một người như vậy, sẵn lòng yên tĩnh bên bạn.
Có lẽ là xa cách nghìn trùng, có lẽ là đôi bờ cách biệt. Mặc cho thời gian trôi đi vội vàng, người đó vẫn cứ mãi yên tĩnh bên bạn, quan sát bạn, chăm sóc bạn, đứng nhìn bạn từ một nơi xa, vui với niềm vui của bạn, hạnh phúc với niềm hạnh phúc của bạn, trước giờ cũng không quấy rầy bạn.
Có lẽ, suốt cuộc đời này cũng không gặp bạn, vẫn yên tĩnh ở một nơi đủ gần để có thể thấy bạn, đủ xa để không làm phiền bạn, ai có thể nói đây không phải là một sự gặp gỡ hoàn mỹ!
Lặng yên chờ đợi duyên phận nhẹ nhàng đến
Sinh mệnh dài đằng đẵng, luôn có một chút duyên phận nhẹ nhàng đi đến và yên tĩnh ở lại. Có lẽ là giọt sương sớm, có lẽ là chiếc lá rụng cuối chiều, chỉ nhẹ nhàng ngoảnh đầu nhìn lại thì đọc hiểu được nỗi ưu thương của bạn, hiểu được niềm vui sướng của bạn.
Tôi vốn đạm bạc nhưng vô tình gặp được phồn hoa. Cho nên đối với sự náo nhiệt, cũng chỉ lặng lẽ mà làm một vị khách. Xưa nay không thích nói thẳng ra, tôi cũng vui vẻ, cũng hạnh phúc, chỉ là ưa thích sự yên tĩnh trong tâm hồn.
Chúng ta vẫn cứ bước về phía trước, phiêu bạt bốn phương. Cuộc sống có ngọt bùi cay đắng, có vui sướng bi ai. Nhưng có thêm bao nhiêu đi chăng nữa cũng không bù được cho sức khỏe. Cho nên chỉ cần khỏe mạnh thôi thì mặt cũng rạng rỡ vui cười.
Giá mà thời gian không trôi đi, ước gì chúng ta không phải ly tán. Tôi nguyện cùng bạn bước qua đau thương, gian khổ.
Giữ tâm thanh thản, nhẹ xem quá khứ khắc nghiệt đã trôi qua, chỉ còn năm tháng tĩnh lặng. Trong cuộc sống cứ thuận cảnh tùy duyên, thời gian hãy cứ trôi đi như nó phải là.
Biết ơn và trân quý những người đã xuất hiện trong cuộc đời bạn
Hết thảy những gặp gỡ đều là nhân duyên. Bất kể là sớm hay muộn thì vẫn luôn là đúng lúc, không cần phải tận sức, không cần phải cưỡng cầu.
Từ nay về sau nếu không rời xa, vậy thì nhất định lưu lại, lặng lẽ chờ đợi, cùng người khóc, cùng người cười.
Người với người gặp nhau cần duyên phận; hiểu rõ một người cần có thời gian; kết giao một người cần sự chân thành; sống chung với một người cần sự độ lượng; muốn dùng người cần có trí tuệ; thưởng thức một người cần có nội hàm; học tập một người cần sự khiêm tốn.
Đời người gặp gỡ rất nhiều nhưng hiểu chẳng có bao nhiêu; quen biết rất nhiều nhưng gắn bó cũng không có mấy người. Nhân sinh cứ từng hồi gặp gỡ, từng hồi thấu hiểu, biển người mênh mông, chắc chắn rồi sẽ gặp được một người như vậy, sẵn lòng yên tĩnh bên bạn.
Có lẽ là xa cách nghìn trùng, có lẽ là đôi bờ cách biệt. Mặc cho thời gian trôi đi vội vàng, người đó vẫn cứ mãi yên tĩnh bên bạn, quan sát bạn, chăm sóc bạn, đứng nhìn bạn từ một nơi xa, vui với niềm vui của bạn, hạnh phúc với niềm hạnh phúc của bạn, trước giờ cũng không quấy rầy bạn.
Có lẽ, suốt cuộc đời này cũng không gặp bạn, vẫn yên tĩnh ở một nơi đủ gần để có thể thấy bạn, đủ xa để không làm phiền bạn, ai có thể nói đây không phải là một sự gặp gỡ hoàn mỹ!
Lặng yên chờ đợi duyên phận nhẹ nhàng đến
Sinh mệnh dài đằng đẵng, luôn có một chút duyên phận nhẹ nhàng đi đến và yên tĩnh ở lại. Có lẽ là giọt sương sớm, có lẽ là chiếc lá rụng cuối chiều, chỉ nhẹ nhàng ngoảnh đầu nhìn lại thì đọc hiểu được nỗi ưu thương của bạn, hiểu được niềm vui sướng của bạn.
Tôi vốn đạm bạc nhưng vô tình gặp được phồn hoa. Cho nên đối với sự náo nhiệt, cũng chỉ lặng lẽ mà làm một vị khách. Xưa nay không thích nói thẳng ra, tôi cũng vui vẻ, cũng hạnh phúc, chỉ là ưa thích sự yên tĩnh trong tâm hồn.
Chúng ta vẫn cứ bước về phía trước, phiêu bạt bốn phương. Cuộc sống có ngọt bùi cay đắng, có vui sướng bi ai. Nhưng có thêm bao nhiêu đi chăng nữa cũng không bù được cho sức khỏe. Cho nên chỉ cần khỏe mạnh thôi thì mặt cũng rạng rỡ vui cười.
Giá mà thời gian không trôi đi, ước gì chúng ta không phải ly tán. Tôi nguyện cùng bạn bước qua đau thương, gian khổ.
Giữ tâm thanh thản, nhẹ xem quá khứ khắc nghiệt đã trôi qua, chỉ còn năm tháng tĩnh lặng. Trong cuộc sống cứ thuận cảnh tùy duyên, thời gian hãy cứ trôi đi như nó phải là.
Biết ơn và trân quý những người đã xuất hiện trong cuộc đời bạn
Hết thảy những gặp gỡ đều là nhân duyên. Bất kể là sớm hay muộn thì vẫn luôn là đúng lúc, không cần phải tận sức, không cần phải cưỡng cầu.