Post by Admin on Jul 25, 2020 22:36:50 GMT -6
Chào các bạn,
Đời sống tâm linh thường được dạy như là cả rừng kinh sách nhiều chữ nghĩa, lý luận, và luật lệ tôn giáo. Nhưng sự thật đó chỉ là chuyện của trái tim, của tình yêu. Tình yêu như là mình yêu người yêu hay yêu bố mẹ.
Tình yêu là gì? Tình yêu là tình yêu. Khi yêu, ta biết tình yêu là thế nào.
Nếu ta thật sự yêu Chúa Giêsu, đời sống tâm linh của ta đã tròn đầy. Chẳng còn cần gì thêm.
Nếu ta thật sự yêu Phật Thích Ca, đời sống tâm linh của ta đã tròn đầy.
Cũng như thế với Bồ tát Quán thế âm, Đức Mẹ Maria, hay một vị thánh nào đó ta yêu. Yêu thì đời sống tâm linh ta tròn đầy.
Cũng như thế khi ta thật sự yêu tất cả đồng bào, tất cả mọi người của trái đất. Tình yêu đó làm ta tròn đầy.
Chữ “tròn đầy” đây có nghĩa là có được mọi đức hạnh khác của tâm hồn. Ví dụ: Nếu bạn thật yêu Chúa Giêsu bạn sẽ tự nhiên sống đời Giêsu – khiêm cung, nhẫn nhục, yêu thương loài người. Hay khi bạn yêu Phật Thích Ca, bạn tự nhiên nhẫn nhục và từ tâm với tất cả chúng sinh như Đức Phật.
Và mọi sự diễn ra như thế chỉ vì ta yêu. Không phải là khi yêu bạn tự động và vui vẻ làm mọi điều để người yêu của bạn vui lòng sao?
Các trường phái tâm linh đã dạy rất sai là biến tình yêu thành một quy luật: Phải yêu Chúa và phải yêu người. Cứ như là bố mẹ một cô, mang một anh chàng về nhà và bảo con gái: “Con phải yêu anh này.” Yêu thế nào được?
Tình yêu không phải là luật lệ hay ép buộc. Tình yêu là xúc cảm tự nguyện và tự nhiên của trái tim.
Nếu bạn huấn luyện trái tim của bạn biết yêu, biết nhạy cảm với tình yêu, biết xúc động trong tình yêu, thì đời sống tâm linh của bạn sẽ phong phú hơn rất nhiều.
Rất thú vị là từ hồi còn bé mình rất yêu (hay thích) Chúa Giêsu, chẳng như được dạy quỳ gối, đọc kinh, xin xỏ. Nhưng mình cảm được lối sống nghèo hèn, yêu thương, nhẫn nhục, và trả giá nặng của chúa Giêsu như là một người rất đáng yêu, rất hợp với mình. Và tình yêu đó lớn dần theo thời gian làm nền tảng tâm linh – nền tình yêu – cho mình mà mình không biết. Và tình yêu đó rất phi tôn giáo, vì nó giúp mình đến được gần với mọi người, từ Phật Thích Ca đến Bồ tát Quán Thế Âm, đất nước, đồng bào, và loài người.
Từ “tròn đầy” có nghĩa như thế. Một tình yêu tạo nên cho ta tất cả những nét đẹp khác của tình yêu, giúp ta mở rộng tình yêu đến tất cả mọi người, mọi sinh vật, vượt ra khỏi mọi rào cản tôn giáo, chính trị, chủng tộc, huyết thống, quốc gia…
Cho nên, mình nghĩ là các bạn nên tập trái tim của bạn nhạy cảm với tình yêu và rộng mở với tình yêu, để có thể khám phá tâm linh – trái tim linh thiêng của bạn. Bắt đầu với người yêu của mình. Mình thấy rằng, đối với đa số chúng ta, tình yêu mạnh nhất để trải nghiệm và thực hành là tình yêu nam nữ đối với người yêu. Yêu thế này:
Nếu tôi nói được mọi ngôn ngữ của loài người và của các thiên thần, nhưng không có tình yêu, tôi chỉ là cái cồng vang dội hay cái chiêng ồn ào.
Nếu tôi có tài tiên tri và có thể quán thông mọi huyền nhiệm và mọi tri thức, và nếu tôi có đức tin có thể chuyển dời núi non, nhưng không có tình yêu, tôi chẳng là gì cả.
Nếu tôi tặng hết tài sản cho người nghèo và xả thân trên dàn hỏa, nhưng không có tình yêu, tôi chẳng được gì cả.
Tình yêu là kiên nhẫn, tình yêu là dịu dàng.
Tình yêu không ghen tị, không khoe khoang, không kiêu hãnh.
Tình yêu không khiếm nhã, không vị kỷ, không nhạy giận, không chấp trước.
Tình yêu không vui sướng trong tội lỗi, nhưng hân hoan với sự thật.
Tình yêu luôn bảo vệ, luôn tin tưởng, luôn hy vọng, luôn kiên trì.
Tình yêu không bao giờ thất bại.
(1 Corinthians 13: 1-8)
Chúc các bạn luôn yêu thương.
Mến,
Hoành
Đời sống tâm linh thường được dạy như là cả rừng kinh sách nhiều chữ nghĩa, lý luận, và luật lệ tôn giáo. Nhưng sự thật đó chỉ là chuyện của trái tim, của tình yêu. Tình yêu như là mình yêu người yêu hay yêu bố mẹ.
Tình yêu là gì? Tình yêu là tình yêu. Khi yêu, ta biết tình yêu là thế nào.
Nếu ta thật sự yêu Chúa Giêsu, đời sống tâm linh của ta đã tròn đầy. Chẳng còn cần gì thêm.
Nếu ta thật sự yêu Phật Thích Ca, đời sống tâm linh của ta đã tròn đầy.
Cũng như thế với Bồ tát Quán thế âm, Đức Mẹ Maria, hay một vị thánh nào đó ta yêu. Yêu thì đời sống tâm linh ta tròn đầy.
Cũng như thế khi ta thật sự yêu tất cả đồng bào, tất cả mọi người của trái đất. Tình yêu đó làm ta tròn đầy.
Chữ “tròn đầy” đây có nghĩa là có được mọi đức hạnh khác của tâm hồn. Ví dụ: Nếu bạn thật yêu Chúa Giêsu bạn sẽ tự nhiên sống đời Giêsu – khiêm cung, nhẫn nhục, yêu thương loài người. Hay khi bạn yêu Phật Thích Ca, bạn tự nhiên nhẫn nhục và từ tâm với tất cả chúng sinh như Đức Phật.
Và mọi sự diễn ra như thế chỉ vì ta yêu. Không phải là khi yêu bạn tự động và vui vẻ làm mọi điều để người yêu của bạn vui lòng sao?
Các trường phái tâm linh đã dạy rất sai là biến tình yêu thành một quy luật: Phải yêu Chúa và phải yêu người. Cứ như là bố mẹ một cô, mang một anh chàng về nhà và bảo con gái: “Con phải yêu anh này.” Yêu thế nào được?
Tình yêu không phải là luật lệ hay ép buộc. Tình yêu là xúc cảm tự nguyện và tự nhiên của trái tim.
Nếu bạn huấn luyện trái tim của bạn biết yêu, biết nhạy cảm với tình yêu, biết xúc động trong tình yêu, thì đời sống tâm linh của bạn sẽ phong phú hơn rất nhiều.
Rất thú vị là từ hồi còn bé mình rất yêu (hay thích) Chúa Giêsu, chẳng như được dạy quỳ gối, đọc kinh, xin xỏ. Nhưng mình cảm được lối sống nghèo hèn, yêu thương, nhẫn nhục, và trả giá nặng của chúa Giêsu như là một người rất đáng yêu, rất hợp với mình. Và tình yêu đó lớn dần theo thời gian làm nền tảng tâm linh – nền tình yêu – cho mình mà mình không biết. Và tình yêu đó rất phi tôn giáo, vì nó giúp mình đến được gần với mọi người, từ Phật Thích Ca đến Bồ tát Quán Thế Âm, đất nước, đồng bào, và loài người.
Từ “tròn đầy” có nghĩa như thế. Một tình yêu tạo nên cho ta tất cả những nét đẹp khác của tình yêu, giúp ta mở rộng tình yêu đến tất cả mọi người, mọi sinh vật, vượt ra khỏi mọi rào cản tôn giáo, chính trị, chủng tộc, huyết thống, quốc gia…
Cho nên, mình nghĩ là các bạn nên tập trái tim của bạn nhạy cảm với tình yêu và rộng mở với tình yêu, để có thể khám phá tâm linh – trái tim linh thiêng của bạn. Bắt đầu với người yêu của mình. Mình thấy rằng, đối với đa số chúng ta, tình yêu mạnh nhất để trải nghiệm và thực hành là tình yêu nam nữ đối với người yêu. Yêu thế này:
Nếu tôi nói được mọi ngôn ngữ của loài người và của các thiên thần, nhưng không có tình yêu, tôi chỉ là cái cồng vang dội hay cái chiêng ồn ào.
Nếu tôi có tài tiên tri và có thể quán thông mọi huyền nhiệm và mọi tri thức, và nếu tôi có đức tin có thể chuyển dời núi non, nhưng không có tình yêu, tôi chẳng là gì cả.
Nếu tôi tặng hết tài sản cho người nghèo và xả thân trên dàn hỏa, nhưng không có tình yêu, tôi chẳng được gì cả.
Tình yêu là kiên nhẫn, tình yêu là dịu dàng.
Tình yêu không ghen tị, không khoe khoang, không kiêu hãnh.
Tình yêu không khiếm nhã, không vị kỷ, không nhạy giận, không chấp trước.
Tình yêu không vui sướng trong tội lỗi, nhưng hân hoan với sự thật.
Tình yêu luôn bảo vệ, luôn tin tưởng, luôn hy vọng, luôn kiên trì.
Tình yêu không bao giờ thất bại.
(1 Corinthians 13: 1-8)
Chúc các bạn luôn yêu thương.
Mến,
Hoành