Post by utlan on Oct 5, 2020 14:08:10 GMT -6
"Plans are nothing. Planning is everything." - Dwight Eisenhower.
Một thực tế hiển nhiên là cho dù chúng ta cân nhắc, suy xét và chuẩn bị chu đáo kỹ lưỡng trước khi bắt đầu thực hiện một công việc nào đó, hành quân tác chiến, làm ăn, thi đấu thể thao, hôn nhân, học hành, tu hành trau dồi bản thân...luôn luôn có những biến cố, trở ngại lớn nhỏ xảy ra ngoài trù tính và do đó, chúng ta cần phải có sự chấn chỉnh, "update", chỉnh sửa cho phù hợp với hoàn cảnh. Một thí dụ là hiến pháp của nhiều nước như Hoa Kỳ, đã có trải qua nhiều lần chỉnh sửa, bổ sung qua những amendments (tu chỉnh án). Đôi khi có kế hoạch tỉ mỉ nào đó mà thành công không cần điều chỉnh thì đó là điều hiếm xảy ra và phần lớn do yếu tố ngẫu nhiên, tình cờ. Trong lĩnh vực tu thân cũng vậy, không có ai mà sinh ra là thành một người tài giỏi, đức độ, một vị thánh cả cho dù có điều kiện có vẻ như hoàn hảo: có di truyền tốt từ cha mẹ, giáo dục của gia đình, nhà trường ... Ngay như đức Phật chẳng hạn, cũng phải trải qua nhiều thời gian và công sức trước khi thành đạo. Chúa Giê Su cũng phải học Thánh Kinh (Luke 2:40-52). Nhưng có một trở ngại có tính chất tâm lý, đó là khi đối mặt với những khó khăn bất ngờ ngoài dự trù, chúng ta sửa đổi kế hoạch một cách miễn cưỡng, lý do là từ trong đáy lòng, mình cho rằng những điều đó chứng tỏ kế hoạch của mình sai lầm, mà tâm lý con người thì đâu có ai muốn thừa nhận là mình sai, cho dù là gián tiếp và chính mình nói với mình ? Nhưng đó là bản chất của cuộc sống nói chung và con người nói riêng: chúng ta không phải là thần thánh cho nên không thể hoàn toàn tiên liệu chính xác mọi thứ. To err is human. "Chỉnh, chỉnh nữa, chỉnh mãi". Hình như có người Tây phương nào đó đã nhận xét đại khái :"Nếu cuộc sống xảy ra hoàn toàn không có gì bất ngờ thì thật là tẻ ngắt như coi một cuốn phim, cuốn truyện mà đoán đúng hết mọi diễn biến từ đầu đến cuối". Lại nghĩ đến một câu danh ngôn khác :"Nếu không vấp ngã thì tốt lắm, nhưng nếu bạn vấp ngã rồi đứng dậy thì càng tốt hơn nữa".
ĐT
4/24/19
Một thực tế hiển nhiên là cho dù chúng ta cân nhắc, suy xét và chuẩn bị chu đáo kỹ lưỡng trước khi bắt đầu thực hiện một công việc nào đó, hành quân tác chiến, làm ăn, thi đấu thể thao, hôn nhân, học hành, tu hành trau dồi bản thân...luôn luôn có những biến cố, trở ngại lớn nhỏ xảy ra ngoài trù tính và do đó, chúng ta cần phải có sự chấn chỉnh, "update", chỉnh sửa cho phù hợp với hoàn cảnh. Một thí dụ là hiến pháp của nhiều nước như Hoa Kỳ, đã có trải qua nhiều lần chỉnh sửa, bổ sung qua những amendments (tu chỉnh án). Đôi khi có kế hoạch tỉ mỉ nào đó mà thành công không cần điều chỉnh thì đó là điều hiếm xảy ra và phần lớn do yếu tố ngẫu nhiên, tình cờ. Trong lĩnh vực tu thân cũng vậy, không có ai mà sinh ra là thành một người tài giỏi, đức độ, một vị thánh cả cho dù có điều kiện có vẻ như hoàn hảo: có di truyền tốt từ cha mẹ, giáo dục của gia đình, nhà trường ... Ngay như đức Phật chẳng hạn, cũng phải trải qua nhiều thời gian và công sức trước khi thành đạo. Chúa Giê Su cũng phải học Thánh Kinh (Luke 2:40-52). Nhưng có một trở ngại có tính chất tâm lý, đó là khi đối mặt với những khó khăn bất ngờ ngoài dự trù, chúng ta sửa đổi kế hoạch một cách miễn cưỡng, lý do là từ trong đáy lòng, mình cho rằng những điều đó chứng tỏ kế hoạch của mình sai lầm, mà tâm lý con người thì đâu có ai muốn thừa nhận là mình sai, cho dù là gián tiếp và chính mình nói với mình ? Nhưng đó là bản chất của cuộc sống nói chung và con người nói riêng: chúng ta không phải là thần thánh cho nên không thể hoàn toàn tiên liệu chính xác mọi thứ. To err is human. "Chỉnh, chỉnh nữa, chỉnh mãi". Hình như có người Tây phương nào đó đã nhận xét đại khái :"Nếu cuộc sống xảy ra hoàn toàn không có gì bất ngờ thì thật là tẻ ngắt như coi một cuốn phim, cuốn truyện mà đoán đúng hết mọi diễn biến từ đầu đến cuối". Lại nghĩ đến một câu danh ngôn khác :"Nếu không vấp ngã thì tốt lắm, nhưng nếu bạn vấp ngã rồi đứng dậy thì càng tốt hơn nữa".
ĐT
4/24/19