|
Post by utlan on Sept 26, 2020 18:31:07 GMT -6
Người ta có thể buông bỏ nhiều thứ trong cuộc sống này dễ dàng. Nhưng tình cảm thì khác, nếu dễ dàng buông bỏ chắc có lẽ chẳng phải thật lòng.Tình cảm là thứ không phải muốn buông là buông được. Chúng ta có thể đoán định mọi thứ, lường trước được mọi chuyện, nhưng khó nhất vẫn là việc đoán định lòng người. Một người nào đó đến và nói với chúng ta rằng, họ yêu chúng ta từ rất lâu rồi, đến nay mới thổ lộ. Liệu chúng ta có thể tin ngay lập tức hay không? Một người bên chúng ta rất lâu nói rằng họ yêu chúng ta hơn cả bản thân mình. Chúng ta liệu có tin không? Không phải chúng ta đa nghi, không dễ tin người, mà bởi vì sự tin tưởng , không lập tức có được khi chúng ta mới bắt đầu quen. Làm sao để biết rằng, người chúng ta yêu, có thực sự thật lòng hay không? Khi chúng ta không phải là họ. Lời họ nói, việc họ làm, biết đâu cũng chính là thứ họ làm với một người nào khác nữa. Khi một người nào đó yêu chúng ta thật lòng, họ có dễ dàng buông tay chúng ta không? Câu trả lời là: “Không!” Tại sao tôi lại nói như thế? Tất nhiên mọi lý luận đều phải có những cơ sở của nó. Khi nào yêu một người nào đó thật lòng bạn sẽ hiểu. Dù bạn bắt buộc phải buông tay với người ấy vì bất kỳ một lý do nào khác, trái tim của bạn thực sự cũng không bao giờ thôi day dứt, nhớ nhung về người đó trong một sớm một chiều. Trên đời này chẳng ai có thể ép ai yêu ai rồi rời xa ai, trừ cái chết chia cách và sự lựa chọn của chính bản thân mình. Đừng cố chứng minh rằng, mình buông tay chỉ vì người kia hạnh phúc. Bởi bạn có chắc chắn rằng, không có bạn ở bên, họ nhất định sẽ hạnh phúc hay không? Trừ khi một trong hai bạn là người không thật lòng, thì mới có chuyện dễ dàng bỏ buông như thế. Tình yêu không phải muốn có là có thể sở hữu trong tay, nên đôi khi có người tìm kiếm nhau cả mấy chục năm trời mới tìm được người để yêu, để chờ và để đợi. Ấy thế mà có nhiều người, khi có nó trong tay lại chẳng biết đường trân trọng, dễ dàng để lạc mất nhau bởi những lý do không đầu, không cuối. Nếu bạn đã từng yêu thật lòng bạn sẽ biết, việc đánh mất người mình yêu không khác nào lấy một con dao nhọn tự đâm vào tim mình. Vết thương càng dài rộng bao nhiêu, thật tâm càng không muốn buông bỏ bấy nhiêu. Họ phải qua quãng thời gian đau đớn ấy, để bắt mình buông tay. Cho tới khi, chính họ lại nhận ra rằng, bản thân sống không còn ý nghĩa gì khi mất đi người ấy, rằng mình cần người ấy, và người ấy cũng chỉ thực sự hạnh phúc khi có mình. Ai cũng bảo rằng, nếu thật lòng yêu một người, khi có chuyện xảy ra, họ sẽ tìm cách vượt qua chứ không phải dừng lại. Họ nhất định không để người còn lại tự mình chống đỡ rồi dứt áo ra đi. Nếu họ yêu thật lòng, họ sẽ biết cố gắng dù có bất kỳ điều gì xảy ra đi nữa. Dù có phải chống lại cả thế giới chứ nhất quyết sẽ bảo vệ bạn đến cùng. Việc buông bỏ không phải là một bình phong để phô bày với tất cả mọi người “Vì chúng ta muốn tốt cho nhau”. Bởi chia tay , thực sự chưa bao giờ là thứ mang ra để thể hiện lòng cao thượng. Buông bỏ vẫn là buông bỏ. Ra đi vẫn là ra đi. Thật lòng hay không thật lòng, bản thân họ là người rõ hơn cả. Không cần phải chứng minh, cũng không cần phải ngụy biện. Bởi dẫu chúng ta có buông tay vì sự thể ép buộc không còn con đường nào khác cũng vậy. Người khác cũng sẽ không tin, và chúng ta cũng sẽ không tin, không tin chính bản thân mình. Một người yêu chúng ta và rồi muốn buông tay. Chúng ta cũng không cần phải làm bất cứ điều gì để họ hồi tâm chuyển ý, bởi đó là sự lựa chọn của họ. Cũng càng không cần phải níu kéo họ. Nhất định không cần! Cái chúng ta cần là một người nắm tay đi qua giông bão, chứ không phải người thấy một chút khó khăn là buông tay rồi để chúng ta một mình ở lại. Rồi cái ý nghĩ cao thượng rằng họ muốn tốt cho mình, rằng ở bên họ, mình sẽ không hạnh phúc! Không, đó chỉ là sự ngụy biện rất buồn cười! Tất cả những thứ tình cảm thật sự trên đời, chỉ cần tan vỡ thôi cũng đã khiến chúng ta vô cùng hụt hẫng và mất thăng bằng. Thử hỏi đó là những thứ tốt cho ta? Rồi cả những quá khứ khiến chúng ta rơi vào tầng tầng, lớp lớp những cảm xúc không tên và rồi không để ý tới thực tại. Rằng đó là những thứ tốt cho ta? Hay đó là những chất xúc tác khiến chúng ta trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, đại loại là như thế? Và rồi, chúng ta cứ để họ đi. Và cảm ơn họ vì điều đó, hãy cứ cho rằng họ chỉ muốn tốt cho chúng ta. Và rồi chúng ta tốt lên thật, tốt vì có thể tự mình chống đỡ mọi thứ và tìm được một người xứng đáng hơn họ, thế thôi. Chí ít, trong cuộc đời mình, chúng ta cũng đã nhận ra một điều: “Người một khi đã không yêu chúng ta thật lòng thì có thể buông tay chúng ta rất dễ. Và chúng ta thực sự không cần họ, cho thế giới của mình nữa, nhất định không cần”. Theo Guu
|
|
|
Post by bacht on Oct 20, 2020 20:26:40 GMT -6
Người ta có thể buông bỏ nhiều thứ trong cuộc sống này dễ dàng. Nhưng tình cảm thì khác, nếu dễ dàng buông bỏ chắc có lẽ chẳng phải thật lòng.Tình cảm là thứ không phải muốn buông là buông được. Khi một người nào đó yêu chúng ta thật lòng, họ có dễ dàng buông tay chúng ta không? Câu trả lời là: “Không!” Tại sao tôi lại nói như thế? Tất nhiên mọi lý luận đều phải có những cơ sở của nó. Khi nào yêu một người nào đó thật lòng bạn sẽ hiểu. Dù bạn bắt buộc phải buông tay với người ấy vì bất kỳ một lý do nào khác, trái tim của bạn thực sự cũng không bao giờ thôi day dứt, nhớ nhung về người đó trong một sớm một chiều. Trên đời này chẳng ai có thể ép ai yêu ai rồi rời xa ai, trừ cái chết chia cách và sự lựa chọn của chính bản thân mình. Đừng cố chứng minh rằng, mình buông tay chỉ vì người kia hạnh phúc. Bởi bạn có chắc chắn rằng, không có bạn ở bên, họ nhất định sẽ hạnh phúc hay không? Trừ khi một trong hai bạn là người không thật lòng, thì mới có chuyện dễ dàng bỏ buông như thế. Tình yêu không phải muốn có là có thể sở hữu trong tay, nên đôi khi có người tìm kiếm nhau cả mấy chục năm trời mới tìm được người để yêu, để chờ và để đợi. Ấy thế mà có nhiều người, khi có nó trong tay lại chẳng biết đường trân trọng, dễ dàng để lạc mất nhau bởi những lý do không đầu, không cuối. Nếu bạn đã từng yêu thật lòng bạn sẽ biết, việc đánh mất người mình yêu không khác nào lấy một con dao nhọn tự đâm vào tim mình. Vết thương càng dài rộng bao nhiêu, thật tâm càng không muốn buông bỏ bấy nhiêu. Họ phải qua quãng thời gian đau đớn ấy, để bắt mình buông tay. Cho tới khi, chính họ lại nhận ra rằng, bản thân sống không còn ý nghĩa gì khi mất đi người ấy, rằng mình cần người ấy, và người ấy cũng chỉ thực sự hạnh phúc khi có mình. Ai cũng bảo rằng, nếu thật lòng yêu một người, khi có chuyện xảy ra, họ sẽ tìm cách vượt qua chứ không phải dừng lại. Họ nhất định không để người còn lại tự mình chống đỡ rồi dứt áo ra đi. Nếu họ yêu thật lòng, họ sẽ biết cố gắng dù có bất kỳ điều gì xảy ra đi nữa. Dù có phải chống lại cả thế giới chứ nhất quyết sẽ bảo vệ bạn đến cùng. Việc buông bỏ không phải là một bình phong để phô bày với tất cả mọi người “Vì chúng ta muốn tốt cho nhau”. Bởi chia tay , thực sự chưa bao giờ là thứ mang ra để thể hiện lòng cao thượng. Buông bỏ vẫn là buông bỏ. Ra đi vẫn là ra đi. Thật lòng hay không thật lòng, bản thân họ là người rõ hơn cả. Không cần phải chứng minh, cũng không cần phải ngụy biện. Bởi dẫu chúng ta có buông tay vì sự thể ép buộc không còn con đường nào khác cũng vậy. Người khác cũng sẽ không tin, và chúng ta cũng sẽ không tin, không tin chính bản thân mình. Và rồi, chúng ta cứ để họ đi. Và Theo Guu Nói làm sao đây hè Út 🤔🤔🤔 Thật lòng yêu 1 người ..rất khó mà buông tay ... trừ khi bị phủ phàng chối bỏ thì mới ôm nỗi đau mà quay lưng để ra đi ...
|
|
|
Post by utlan on Oct 20, 2020 20:51:36 GMT -6
Người ta có thể buông bỏ nhiều thứ trong cuộc sống này dễ dàng. Nhưng tình cảm thì khác, nếu dễ dàng buông bỏ chắc có lẽ chẳng phải thật lòng.Tình cảm là thứ không phải muốn buông là buông được. Khi một người nào đó yêu chúng ta thật lòng, họ có dễ dàng buông tay chúng ta không? Câu trả lời là: “Không!” Tại sao tôi lại nói như thế? Tất nhiên mọi lý luận đều phải có những cơ sở của nó. Khi nào yêu một người nào đó thật lòng bạn sẽ hiểu. Dù bạn bắt buộc phải buông tay với người ấy vì bất kỳ một lý do nào khác, trái tim của bạn thực sự cũng không bao giờ thôi day dứt, nhớ nhung về người đó trong một sớm một chiều. Trên đời này chẳng ai có thể ép ai yêu ai rồi rời xa ai, trừ cái chết chia cách và sự lựa chọn của chính bản thân mình. Đừng cố chứng minh rằng, mình buông tay chỉ vì người kia hạnh phúc. Bởi bạn có chắc chắn rằng, không có bạn ở bên, họ nhất định sẽ hạnh phúc hay không? Trừ khi một trong hai bạn là người không thật lòng, thì mới có chuyện dễ dàng bỏ buông như thế. Tình yêu không phải muốn có là có thể sở hữu trong tay, nên đôi khi có người tìm kiếm nhau cả mấy chục năm trời mới tìm được người để yêu, để chờ và để đợi. Ấy thế mà có nhiều người, khi có nó trong tay lại chẳng biết đường trân trọng, dễ dàng để lạc mất nhau bởi những lý do không đầu, không cuối. Nếu bạn đã từng yêu thật lòng bạn sẽ biết, việc đánh mất người mình yêu không khác nào lấy một con dao nhọn tự đâm vào tim mình. Vết thương càng dài rộng bao nhiêu, thật tâm càng không muốn buông bỏ bấy nhiêu. Họ phải qua quãng thời gian đau đớn ấy, để bắt mình buông tay. Cho tới khi, chính họ lại nhận ra rằng, bản thân sống không còn ý nghĩa gì khi mất đi người ấy, rằng mình cần người ấy, và người ấy cũng chỉ thực sự hạnh phúc khi có mình. Ai cũng bảo rằng, nếu thật lòng yêu một người, khi có chuyện xảy ra, họ sẽ tìm cách vượt qua chứ không phải dừng lại. Họ nhất định không để người còn lại tự mình chống đỡ rồi dứt áo ra đi. Nếu họ yêu thật lòng, họ sẽ biết cố gắng dù có bất kỳ điều gì xảy ra đi nữa. Dù có phải chống lại cả thế giới chứ nhất quyết sẽ bảo vệ bạn đến cùng. Việc buông bỏ không phải là một bình phong để phô bày với tất cả mọi người “Vì chúng ta muốn tốt cho nhau”. Bởi chia tay , thực sự chưa bao giờ là thứ mang ra để thể hiện lòng cao thượng. Buông bỏ vẫn là buông bỏ. Ra đi vẫn là ra đi. Thật lòng hay không thật lòng, bản thân họ là người rõ hơn cả. Không cần phải chứng minh, cũng không cần phải ngụy biện. Bởi dẫu chúng ta có buông tay vì sự thể ép buộc không còn con đường nào khác cũng vậy. Người khác cũng sẽ không tin, và chúng ta cũng sẽ không tin, không tin chính bản thân mình. Và rồi, chúng ta cứ để họ đi. Và Theo Guu Nói làm sao đây hè Út 🤔🤔🤔 Thật lòng yêu 1 người ..rất khó mà buông tay ... trừ khi bị phủ phàng chối bỏ thì mới ôm nỗi đau mà quay lưng để ra đi ... Út đã từng trải qua nỗi đau này, dày vò út nhiều năm tháng, kg bao giờ em muốn đương đầu với cảm giác đó một lần nào nữa. Mỗi lần bị cái tự ái, cái khó chịu của em tác ai tác quái thì em tự nhắc em cái nỗi đau đó để kềm chế những cảm xúc đó lại. Lúc đó mình mới thật sự cân nhắc mình yêu ai nhiều hơn, bản thân mình hay người yêu của mình. Có câu trả lời cho chính em rồi thì mọi chuyện khác chẳng có gì quan trọng nữa ngoài trừ tình yêu của mình dành cho người đó, lòng lại nhẹ nhàng và bình thản trở lại.
|
|
|
Post by bacht on Oct 20, 2020 21:00:58 GMT -6
Nói làm sao đây hè Út 🤔🤔🤔 Thật lòng yêu 1 người ..rất khó mà buông tay ... trừ khi bị phủ phàng chối bỏ thì mới ôm nỗi đau mà quay lưng để ra đi ... Út đã từng trải qua nỗi đau này, dày vò út nhiều năm tháng, kg bao giờ em muốn đương đầu với cảm giác đó một lần nào nữa. Mỗi lần bị cái tự ái, cái khó chịu của em tác ai tác quái thì em tự nhắc em cái nỗi đau đó để kềm chế những cảm xúc đó lại. Lúc đó mình mới thật sự cân nhắc mình yêu ai nhiều hơn, bản thân mình hay người yêu của mình. Có câu trả lời cho chính em rồi thì mọi chuyện khác chẳng có gì quan trọng nữa ngoài trừ tình yêu của mình dành cho người đó, lòng lại nhẹ nhàng và bình thản trở lại. Út làm người ta đau nhưng Út lại càng đau hơn ...nỗi lòng này chỉ có mỗi mình hiểu ... chị thì ko vậy .. trong tình yêu , chị thà để người ta phụ mình hay có thể gọi là thất tình cũng được ...để có thể quay lưng đi mà ko bao giờ trở lại ... chị ko có phụ ai , nên trong thâm tâm ko bị cắn rứt ... dù sao đã tận tâm , nhưng có thể gọi là tận duyên thì phải chịu ra đi ... Để có thời gian sẽ kể Út nghe nhiều chuyện mắc cười lắm ....😅😂
|
|
|
Post by utlan on Oct 21, 2020 15:09:40 GMT -6
Út đã từng trải qua nỗi đau này, dày vò út nhiều năm tháng, kg bao giờ em muốn đương đầu với cảm giác đó một lần nào nữa. Mỗi lần bị cái tự ái, cái khó chịu của em tác ai tác quái thì em tự nhắc em cái nỗi đau đó để kềm chế những cảm xúc đó lại. Lúc đó mình mới thật sự cân nhắc mình yêu ai nhiều hơn, bản thân mình hay người yêu của mình. Có câu trả lời cho chính em rồi thì mọi chuyện khác chẳng có gì quan trọng nữa ngoài trừ tình yêu của mình dành cho người đó, lòng lại nhẹ nhàng và bình thản trở lại. Út làm người ta đau nhưng Út lại càng đau hơn ...nỗi lòng này chỉ có mỗi mình hiểu ... chị thì ko vậy .. trong tình yêu , chị thà để người ta phụ mình hay có thể gọi là thất tình cũng được ...để có thể quay lưng đi mà ko bao giờ trở lại ... chị ko có phụ ai , nên trong thâm tâm ko bị cắn rứt ... dù sao đã tận tâm , nhưng có thể gọi là tận duyên thì phải chịu ra đi ... Để có thời gian sẽ kể Út nghe nhiều chuyện mắc cười lắm ....😅😂 Dạ em chỉ biết lắc đầu với chuyện O kể cho em thôi. Em cũng biết vài người như vậy, có người cũng là bạn của em, ngày xưa hay lôi em ra để tâm sự và hỏi ý kiến về relationship của họ. Họ quen cô hiền kiểu homegirl một thời gian thì chán vì "cô ấy boring...", họ bị "tiếng sét" với mấy cô hơi bạo một tí, hơi chịu chơi, có cá tính, etc..., nhưng rồi cũng kg bền vì mấy cô cá tính thì ít chịu "an phận", mỗi lần cãi nhau là nảy lửa, làm huề cũng nóng bỏng <<< họ báo cáo với em như vậy. Nhưng cứ vậy hoài đến một lúc thì anh chàng mệt mỏi, đau đầu, lại muốn settle down với cô hiền quen ngày xưa, lúc em hỏi anh chàng tại sao lại chọn cưới cô ấy thì anh ta trả lời "vì cô ấy an phận". Em đọc mấy bài nói phần lớn đàn ông khi chọn người yêu thì đi theo trái tim, nhưng còn chọn vợ thì theo lý trí. Cái này cũng kg sai, điển hình là mấy người bạn của em. Cũng có người cưới người mà họ yêu cuồng nhiệt, nhưng cũng kg ít mấy chàng chọn vợ vì "cô ấy thích hợp làm vợ" chứ kg hẳn chỉ vì yêu, những cặp vợ chồng này thì anh chàng tuy "thương vợ", nhưng trong góc nhỏ nào đó trong trái tim, đôi khi anh ta vẫn bị mối tình của "người yêu" làm cho thổn thức khi nghĩ đến người đó (và mỗi lần như vậy thì hay tìm em để em gõ hai búa cho tỉnh mộng ban ngày mà yên thân với vợ con).
|
|
|
Post by kelangthang on Oct 21, 2020 19:24:18 GMT -6
Nói làm sao đây hè Út 🤔🤔🤔 Thật lòng yêu 1 người ..rất khó mà buông tay ... trừ khi bị phủ phàng chối bỏ thì mới ôm nỗi đau mà quay lưng để ra đi ... Út đã từng trải qua nỗi đau này, dày vò út nhiều năm tháng, kg bao giờ em muốn đương đầu với cảm giác đó một lần nào nữa. Mỗi lần bị cái tự ái, cái khó chịu của em tác ai tác quái thì em tự nhắc em cái nỗi đau đó để kềm chế những cảm xúc đó lại. Lúc đó mình mới thật sự cân nhắc mình yêu ai nhiều hơn, bản thân mình hay người yêu của mình. Có câu trả lời cho chính em rồi thì mọi chuyện khác chẳng có gì quan trọng nữa ngoài trừ tình yêu của mình dành cho người đó, lòng lại nhẹ nhàng và bình thản trở lại. Lan đả trưởng thành và chín chắn trong tình yêu . Em sẻ được như ý .
|
|
|
Post by bacht on Oct 21, 2020 20:07:44 GMT -6
Út làm người ta đau nhưng Út lại càng đau hơn ...nỗi lòng này chỉ có mỗi mình hiểu ... chị thì ko vậy .. trong tình yêu , chị thà để người ta phụ mình hay có thể gọi là thất tình cũng được ...để có thể quay lưng đi mà ko bao giờ trở lại ... chị ko có phụ ai , nên trong thâm tâm ko bị cắn rứt ... dù sao đã tận tâm , nhưng có thể gọi là tận duyên thì phải chịu ra đi ... Để có thời gian sẽ kể Út nghe nhiều chuyện mắc cười lắm ....😅😂 Dạ em chỉ biết lắc đầu với chuyện O kể cho em thôi. Em cũng biết vài người như vậy, có người cũng là bạn của em, ngày xưa hay lôi em ra để tâm sự và hỏi ý kiến về relationship của họ. Họ quen cô hiền kiểu homegirl một thời gian thì chán vì "cô ấy boring...", họ bị "tiếng sét" với mấy cô hơi bạo một tí, hơi chịu chơi, có cá tính, etc..., nhưng rồi cũng kg bền vì mấy cô cá tính thì ít chịu "an phận", mỗi lần cãi nhau là nảy lửa, làm huề cũng nóng bỏng <<< họ báo cáo với em như vậy. Nhưng cứ vậy hoài đến một lúc thì anh chàng mệt mỏi, đau đầu, lại muốn settle down với cô hiền quen ngày xưa, lúc em hỏi anh chàng tại sao lại chọn cưới cô ấy thì anh ta trả lời "vì cô ấy an phận". Em đọc mấy bài nói phần lớn đàn ông khi chọn người yêu thì đi theo trái tim, nhưng còn chọn vợ thì theo lý trí. Cái này cũng kg sai, điển hình là mấy người bạn của em. Cũng có người cưới người mà họ yêu cuồng nhiệt, nhưng cũng kg ít mấy chàng chọn vợ vì "cô ấy thích hợp làm vợ" chứ kg hẳn chỉ vì yêu, những cặp vợ chồng này thì anh chàng tuy "thương vợ", nhưng trong góc nhỏ nào đó trong trái tim, đôi khi anh ta vẫn bị mối tình của "người yêu" làm cho thổn thức khi nghĩ đến người đó (và mỗi lần như vậy thì hay tìm em để em gõ hai búa cho tỉnh mộng ban ngày mà yên thân với vợ con). Lúc nãy text kể Út nghe chưa xong mà thả phone ngũ lúc nào ko hay 😅😂 chị ko phải bị boring .. chỉ tại vậy nè : homegirl lúc nào cũng như bị vỏ bọc của gd ... mọi việc đều nghĩ tới gd ... nói chung phụ nữ : đẹp hay dễ thương & hiền , tốt vẫn chưa đủ tiêu chuẩn ... và phải có cái gì đó đặc biệt hơn mới đủ thu hút .. chị nghe nhiều người nói vậy ... Mỗi người có mỗi lựa chọn riêng cho mình .. với chị thì khi Ai đó đã nói ra câu này với chị : Anh và em ko thích hợp ... thì câu đó sẽ là mãi mãi ko có đường trở lại ... vì với chị .. khi quen một ai thì đã tự khắc phục bản thân mình để thích nghi , có thể ko hoàn thiện , nhưng cố gắng try nhưng gì có thể tốt đẹp nhất cho cả 2 ... nhưng mỗi khi câu nói đó đã thốt ra thì chị sẽ buông tay vì đã tận sức cố gắng ... vì vậy mà sau đó cũng gần 10 lần năn nỉ trở lại ... chị vẫn 1 câu nói : ngày xưa đã khẳng định ko hợp thì vĩnh viễn cả 2 sẽ ko thay đổi để thích hợp .. ps : nếu theo Út nói mấy ông anh kể Út nghe .. kiểu này thì lấy vợ cho có 1 gia đình ... chứ ko lòng ngổn ngan mớ bòng bong với tình yêu nồng cháy , tình yêu sét đánh ngang tai .. ngoài mặt thì an phận với vợ con , nhưng trong tâm luôn gục ngã với những mối tình cuồn nhiệt ... và luôn ca bài : ước gì ta gặp lại em ..
|
|
|
Post by utlan on Oct 21, 2020 21:01:09 GMT -6
Út đã từng trải qua nỗi đau này, dày vò út nhiều năm tháng, kg bao giờ em muốn đương đầu với cảm giác đó một lần nào nữa. Mỗi lần bị cái tự ái, cái khó chịu của em tác ai tác quái thì em tự nhắc em cái nỗi đau đó để kềm chế những cảm xúc đó lại. Lúc đó mình mới thật sự cân nhắc mình yêu ai nhiều hơn, bản thân mình hay người yêu của mình. Có câu trả lời cho chính em rồi thì mọi chuyện khác chẳng có gì quan trọng nữa ngoài trừ tình yêu của mình dành cho người đó, lòng lại nhẹ nhàng và bình thản trở lại. Lan đả trưởng thành và chín chắn trong tình yêu . Em sẻ được như ý . Dạ thank you anh D, thật ra người ta nói "kẻ thù nguy hiểm nhất chính là bản thân của chúng ta" thật kg sai.
|
|
|
Post by kelangthang on Oct 21, 2020 21:26:40 GMT -6
Lan đả trưởng thành và chín chắn trong tình yêu . Em sẻ được như ý . Dạ thank you anh D, thật ra người ta nói "kẻ thù nguy hiểm nhất chính là bản thân của chúng ta" thật kg sai. Cô em út của anh đả lớn , anh rất an tâm .
|
|
|
Post by utlan on Oct 22, 2020 10:35:18 GMT -6
Dạ em chỉ biết lắc đầu với chuyện O kể cho em thôi. Em cũng biết vài người như vậy, có người cũng là bạn của em, ngày xưa hay lôi em ra để tâm sự và hỏi ý kiến về relationship của họ. Họ quen cô hiền kiểu homegirl một thời gian thì chán vì "cô ấy boring...", họ bị "tiếng sét" với mấy cô hơi bạo một tí, hơi chịu chơi, có cá tính, etc..., nhưng rồi cũng kg bền vì mấy cô cá tính thì ít chịu "an phận", mỗi lần cãi nhau là nảy lửa, làm huề cũng nóng bỏng <<< họ báo cáo với em như vậy. Nhưng cứ vậy hoài đến một lúc thì anh chàng mệt mỏi, đau đầu, lại muốn settle down với cô hiền quen ngày xưa, lúc em hỏi anh chàng tại sao lại chọn cưới cô ấy thì anh ta trả lời "vì cô ấy an phận". Em đọc mấy bài nói phần lớn đàn ông khi chọn người yêu thì đi theo trái tim, nhưng còn chọn vợ thì theo lý trí. Cái này cũng kg sai, điển hình là mấy người bạn của em. Cũng có người cưới người mà họ yêu cuồng nhiệt, nhưng cũng kg ít mấy chàng chọn vợ vì "cô ấy thích hợp làm vợ" chứ kg hẳn chỉ vì yêu, những cặp vợ chồng này thì anh chàng tuy "thương vợ", nhưng trong góc nhỏ nào đó trong trái tim, đôi khi anh ta vẫn bị mối tình của "người yêu" làm cho thổn thức khi nghĩ đến người đó (và mỗi lần như vậy thì hay tìm em để em gõ hai búa cho tỉnh mộng ban ngày mà yên thân với vợ con). Lúc nãy text kể Út nghe chưa xong mà thả phone ngũ lúc nào ko hay 😅😂 chị ko phải bị boring .. chỉ tại vậy nè : homegirl lúc nào cũng như bị vỏ bọc của gd ... mọi việc đều nghĩ tới gd ... nói chung phụ nữ : đẹp hay dễ thương & hiền , tốt vẫn chưa đủ tiêu chuẩn ... và phải có cái gì đó đặc biệt hơn mới đủ thu hút .. chị nghe nhiều người nói vậy ... Mỗi người có mỗi lựa chọn riêng cho mình .. với chị thì khi Ai đó đã nói ra câu này với chị : Anh và em ko thích hợp ... thì câu đó sẽ là mãi mãi ko có đường trở lại ... vì với chị .. khi quen một ai thì đã tự khắc phục bản thân mình để thích nghi , có thể ko hoàn thiện , nhưng cố gắng try nhưng gì có thể tốt đẹp nhất cho cả 2 ... nhưng mỗi khi câu nói đó đã thốt ra thì chị sẽ buông tay vì đã tận sức cố gắng ... vì vậy mà sau đó cũng gần 10 lần năn nỉ trở lại ... chị vẫn 1 câu nói : ngày xưa đã khẳng định ko hợp thì vĩnh viễn cả 2 sẽ ko thay đổi để thích hợp .. ps : nếu theo Út nói mấy ông anh kể Út nghe .. kiểu này thì lấy vợ cho có 1 gia đình ... chứ ko lòng ngổn ngan mớ bòng bong với tình yêu nồng cháy , tình yêu sét đánh ngang tai .. ngoài mặt thì an phận với vợ con , nhưng trong tâm luôn gục ngã với những mối tình cuồn nhiệt ... và luôn ca bài : ước gì ta gặp lại em .. Dạ homegirl là vậy mà, chỉ quanh quẩn bên gia đình thôi. Em thì nghịch ngầm, liều mạng và lỳ lại ngang bướng nên kg phải homegirl. Từ nhỏ em tự ra curfew cho em, tự ra rules, etc... nên mới có danh hiệu là “4 khó”, always in control, em kg thích cảm giác thả lỏng mất kiểm soát. Vì vậy thầy xem xăm ở chùa nói em “cô kg sống chung với người khác được, tính cô khó khăn quá, ở chung với cô sẽ bị rất nhiều áp lực”. Biết vậy nên em ở riêng từ khi chưa ra trường. Năm đầu đại học em còn ở chung với mấy cô bạn “đám nữ quái”, sau khi cô bạn thân của em gặp nạn, tụi em split up, em ở riêng một mình cho tới mãi sau này mới về để chăm sóc cho ngoại khi bà bệnh. Câu “chúng ta kg thích hợp làm người yêu” là câu em hay xử dụng để từ chối. PS. Dạ từ nhỏ bạn bè thân của em nam nhiều hơn nữ, em ít nói nên họ kg ngại tâm sự loài chim cánh cụt với em, vả lại em lãnh đạm, họ biết quan hệ của tụi em chỉ ở mức bạn bè kg có gì khác, nên họ cũng thoải mái kể lể, dùng em làm cái thùng chứa đựng u sầu mỗi khi tim họ bị hành hạ. Mấy anh chàng bạn em một số lúc trẻ rất ăn chơi, vũ trường, quán cafe, bồ bịch tứ lung tung. Nhưng khi quyết định settle down thì lại đi tìm homegirl để dắt về nhà ra mắt gia đình, kg hẳn là yêu mà vì “cô ấy là cô gái tốt, thích hợp làm vợ.” Tình cảm từ từ đến chứ kg cuồng nhiệt, đắm đuối như lúc yêu mấy cô kia. Nhiều chuyện tếu cười ra nước mắt khi nhớ lại đó O. .
|
|
|
Post by bacht on Oct 22, 2020 15:16:49 GMT -6
Dạ homegirl là vậy mà, chỉ quanh quẩn bên gia đình thôi. Em thì nghịch ngầm, liều mạng và lỳ lại ngang bướng nên kg phải homegirl. Từ nhỏ em tự ra curfew cho em, tự ra rules, etc... nên mới có danh hiệu là “4 khó”, always in control, em kg thích cảm giác thả lỏng mất kiểm soát. Vì vậy thầy xem xăm ở chùa nói em “cô kg sống chung với người khác được, tính cô khó khăn quá, ở chung với cô sẽ bị rất nhiều áp lực”. Biết vậy nên em ở riêng từ khi chưa ra trường. Năm đầu đại học em còn ở chung với mấy cô bạn “đám nữ quái”, sau khi cô bạn thân của em gặp nạn, tụi em split up, em ở riêng một mình cho tới mãi sau này mới về để chăm sóc cho ngoại khi bà bệnh. Câu “chúng ta kg thích hợp làm người yêu” là câu em hay xử dụng để từ chối. PS. Dạ từ nhỏ bạn bè thân của em nam nhiều hơn nữ, em ít nói nên họ kg ngại tâm sự loài chim cánh cụt với em, vả lại em lãnh đạm, họ biết quan hệ của tụi em chỉ ở mức bạn bè kg có gì khác, nên họ cũng thoải mái kể lể, dùng em làm cái thùng chứa đựng u sầu mỗi khi tim họ bị hành hạ. Mấy anh chàng bạn em một số lúc trẻ rất ăn chơi, vũ trường, quán cafe, bồ bịch tứ lung tung. Nhưng khi quyết định settle down thì lại đi tìm homegirl để dắt về nhà ra mắt gia đình, kg hẳn là yêu mà vì “cô ấy là cô gái tốt, thích hợp làm vợ.” Tình cảm từ từ đến chứ kg cuồng nhiệt, đắm đuối như lúc yêu mấy cô kia. Nhiều chuyện tếu cười ra nước mắt khi nhớ lại đó O. . Út biết chị phải đấu tranh lắm mới dọn ra ở riêng đó chứ 😅😂 .. Mạ chị giận cả năm ko ghé cho biết chổ chị ở , mặc dù ông anh chở tới trước nhà , nhưng ngồi ngoài xe cả nhà năn nỉ ko vô là ko vô ... Ba thì dễ thuyết phục hơn nên chỉ vài tuần là ghé cho biết rồi về làm báo cáo cho Mạ biết ..nghe chị dâu kể : Ôn Nội khen chổ ở của O , MỆ Nội thì bỉu môi ngó khó chịu 😅 ... nhưng mấy anh em nhà chị thì ai cũng ủng hộ và còn muốn chị dọn ra lâu rồi .. cuối cùng thì ai cũng gật gật đầu ...nhà chị biết chị sống nghiêm túc , chọn bạn hay người yêu cũng phải giữ kẻ ... Út tin là chơi bạn mà nhỏ Chảnh ( Duyanhduyem ) she protect cho chị lắm , khôn ngoan nên hay nhắc nhở chị .. Út từ chối người ta rất hay ... còn chị thì nói khác , nên nói xong họ ko tự ái mà còn mắc cười , cuối cùng thì nói : câu từ chối thật khôn ngoan , ko làm người đối đáp bị tổn thương vì bị từ chối ... mình vẫn làm bạn vui vẻ nhe ... Có đôi lúc chuyện lòng mà người khác kể mà ko muốn người khác biết .. thì cho dù sau này hết làm bạn cũng vãn phải giữ bí mật cho họ ... đó cũng là lời hứa phải làm 👍
|
|
|
Post by utlan on Oct 22, 2020 16:01:12 GMT -6
Dạ homegirl là vậy mà, chỉ quanh quẩn bên gia đình thôi. Em thì nghịch ngầm, liều mạng và lỳ lại ngang bướng nên kg phải homegirl. Từ nhỏ em tự ra curfew cho em, tự ra rules, etc... nên mới có danh hiệu là “4 khó”, always in control, em kg thích cảm giác thả lỏng mất kiểm soát. Vì vậy thầy xem xăm ở chùa nói em “cô kg sống chung với người khác được, tính cô khó khăn quá, ở chung với cô sẽ bị rất nhiều áp lực”. Biết vậy nên em ở riêng từ khi chưa ra trường. Năm đầu đại học em còn ở chung với mấy cô bạn “đám nữ quái”, sau khi cô bạn thân của em gặp nạn, tụi em split up, em ở riêng một mình cho tới mãi sau này mới về để chăm sóc cho ngoại khi bà bệnh. Câu “chúng ta kg thích hợp làm người yêu” là câu em hay xử dụng để từ chối. PS. Dạ từ nhỏ bạn bè thân của em nam nhiều hơn nữ, em ít nói nên họ kg ngại tâm sự loài chim cánh cụt với em, vả lại em lãnh đạm, họ biết quan hệ của tụi em chỉ ở mức bạn bè kg có gì khác, nên họ cũng thoải mái kể lể, dùng em làm cái thùng chứa đựng u sầu mỗi khi tim họ bị hành hạ. Mấy anh chàng bạn em một số lúc trẻ rất ăn chơi, vũ trường, quán cafe, bồ bịch tứ lung tung. Nhưng khi quyết định settle down thì lại đi tìm homegirl để dắt về nhà ra mắt gia đình, kg hẳn là yêu mà vì “cô ấy là cô gái tốt, thích hợp làm vợ.” Tình cảm từ từ đến chứ kg cuồng nhiệt, đắm đuối như lúc yêu mấy cô kia. Nhiều chuyện tếu cười ra nước mắt khi nhớ lại đó O. . Út biết chị phải đấu tranh lắm mới dọn ra ở riêng đó chứ 😅😂 .. Mạ chị giận cả năm ko ghé cho biết chổ chị ở , mặc dù ông anh chở tới trước nhà , nhưng ngồi ngoài xe cả nhà năn nỉ ko vô là ko vô ... Ba thì dễ thuyết phục hơn nên chỉ vài tuần là ghé cho biết rồi về làm báo cáo cho Mạ biết ..nghe chị dâu kể : Ôn Nội khen chổ ở của O , MỆ Nội thì bỉu môi ngó khó chịu 😅 ... nhưng mấy anh em nhà chị thì ai cũng ủng hộ và còn muốn chị dọn ra lâu rồi .. cuối cùng thì ai cũng gật gật đầu ...nhà chị biết chị sống nghiêm túc , chọn bạn hay người yêu cũng phải giữ kẻ ... Út tin là chơi bạn mà nhỏ Chảnh ( Duyanhduyem ) she protect cho chị lắm , khôn ngoan nên hay nhắc nhở chị .. Út từ chối người ta rất hay ... còn chị thì nói khác , nên nói xong họ ko tự ái mà còn mắc cười , cuối cùng thì nói : câu từ chối thật khôn ngoan , ko làm người đối đáp bị tổn thương vì bị từ chối ... mình vẫn làm bạn vui vẻ nhe ... Có đôi lúc chuyện lòng mà người khác kể mà ko muốn người khác biết .. thì cho dù sau này hết làm bạn cũng vãn phải giữ bí mật cho họ ... đó cũng là lời hứa phải làm 👍 Dạ út từ chối tình cảm nhưng giữ tình bạn. Có đôi khi ngồi nghe mấy ổng tâm sự rồi đùa vài câu, mấy ổng xem em như đồng bọn, ba mẹ mấy ổng mỗi lần gặp em hay kêu em coi mắt giùm cho cô chú. Mỗi lần vậy là mấy ổng phải hối lộ cho em để kg bị em phá hư chuyện của mấy ổng. 🤪😅 Sau này có gia đình riêng lâu lâu tình cờ gặp lại vẫn vui vẻ như thuở nào à. Có lần em đi ăn với em gái em ở quán Hỷ gặp lại anh bạn kia, gặp em ảnh giới thiệu “bà xã anh” còn hỏi nhỏ em “thấy bà xã anh ok kg?” Em nói “better than OK chứ vì cổ ghìm được ngựa chứng như anh.”
|
|
|
Post by bacht on Oct 22, 2020 21:01:38 GMT -6
|
|