Post by utlan on Sept 8, 2020 13:18:24 GMT -6
Thời gian thì cứ trôi còn ai cùng tôi về nhặt lại những gì tưởng như nhỏ bé, giản đơn. Vậy mà khi gặp lại, ngoái lại nhìn thấy nao lòng quá. Đó là một góc nhỏ em giữ lại cho riêng mình. Những con đường ngày ngày đi qua ồn ào...
Em ước mơ về lại ngày xưa. Nhặt lại mình trong góc nhỏ tuổi thơ. Lặng nghe tiếng thời gian lăn mình qua những ô cửa sổ. Thu qua em với sắc vàng dịu dàng, với những tia nắng tuy yếu ớt mong manh nhưng đầy vẻ kiêu hãnh.
Thu đẹp quá...
Ngày em sinh ra nơi ngõ nhỏ, phố nhỏ. Nơi ký ức gắn cùng cây bàng lá đỏ. Để mỗi lần đi xa trở về ta thêm yêu cái ngõ nhỏ bé xíu bao điều yêu thương. Dựa lưng để lắng nghe kỷ niệm tuổi thơ ùa về. Nghe lại tiếng cười khúc khích tuổi thần tiên. Ăn lại trái bàng chín thủa nào... sao ngày đó thấy ngon tuyệt. Nheo mắt ngắm những giọt nắng qua kẽ lá mà mơ ước cho ngày mai.
Thời gian thì cứ trôi còn ai cùng tôi về nhặt lại những gì tưởng như nhỏ bé, giản đơn. Vậy mà khi gặp lại, ngoái lại nhìn thấy nao lòng quá. Đó là một góc nhỏ em giữ lại cho riêng mình. Những con đường ngày ngày đi qua ồn ào... vội vã nhưng không xóa được khoảng tĩnh lặng trong em. Em thấy sao mến yêu con người và mảnh đất này đến vậy
Thu ơi... trở về, giờ trở về gặp lại tuổi thơ xưa
Hoa găng tím nở trong em nức nở
Nắng vàng ơi! Gió vỡ khung trời tím
Thu nồng nàn những yêu dấu trên môi
Tuổi thơ xưa anh có về gặp lại
Trái ổi xanh mình chung môi thơm ngát
Vẫn ánh mắt cô bé nhìn anh cười đấy
Thuở dại khờ đếm bước thời gian trôi
Em trở về còn nguyên miền kí ức
Hồn nhiên cười như một đứa trẻ con
Để đòi lại lúm đồng tiền đánh mất
Oẳn tù tì búng mũi vẫn còn đau
Anh sẽ kể những câu chuyện cổ tích
Bắt chuồn chuồn để cắn rốn tập bơi
Em sẽ khóc khi thấy con bọ ngựa
Đắc thắng cười giơ kiếm chém tay anh
Mình ra đi mang theo tuổi thần tiên
Mang cái nhìn hun hút bờ sông vắng
Trong câu hát à ơi sao da diết
Dáng mẹ hiền gội tóc khi chiều buông
Anh hãy về với hoa găng trước ngõ
Mình cùng nhau rao bán tuổi thơ cười
Em sẽ lại gieo trên cánh đồng bát ngát
Những hạt mầm của một thuở ấu thơ ...
Sent By: JT
Em ước mơ về lại ngày xưa. Nhặt lại mình trong góc nhỏ tuổi thơ. Lặng nghe tiếng thời gian lăn mình qua những ô cửa sổ. Thu qua em với sắc vàng dịu dàng, với những tia nắng tuy yếu ớt mong manh nhưng đầy vẻ kiêu hãnh.
Thu đẹp quá...
Ngày em sinh ra nơi ngõ nhỏ, phố nhỏ. Nơi ký ức gắn cùng cây bàng lá đỏ. Để mỗi lần đi xa trở về ta thêm yêu cái ngõ nhỏ bé xíu bao điều yêu thương. Dựa lưng để lắng nghe kỷ niệm tuổi thơ ùa về. Nghe lại tiếng cười khúc khích tuổi thần tiên. Ăn lại trái bàng chín thủa nào... sao ngày đó thấy ngon tuyệt. Nheo mắt ngắm những giọt nắng qua kẽ lá mà mơ ước cho ngày mai.
Thời gian thì cứ trôi còn ai cùng tôi về nhặt lại những gì tưởng như nhỏ bé, giản đơn. Vậy mà khi gặp lại, ngoái lại nhìn thấy nao lòng quá. Đó là một góc nhỏ em giữ lại cho riêng mình. Những con đường ngày ngày đi qua ồn ào... vội vã nhưng không xóa được khoảng tĩnh lặng trong em. Em thấy sao mến yêu con người và mảnh đất này đến vậy
Thu ơi... trở về, giờ trở về gặp lại tuổi thơ xưa
Hoa găng tím nở trong em nức nở
Nắng vàng ơi! Gió vỡ khung trời tím
Thu nồng nàn những yêu dấu trên môi
Tuổi thơ xưa anh có về gặp lại
Trái ổi xanh mình chung môi thơm ngát
Vẫn ánh mắt cô bé nhìn anh cười đấy
Thuở dại khờ đếm bước thời gian trôi
Em trở về còn nguyên miền kí ức
Hồn nhiên cười như một đứa trẻ con
Để đòi lại lúm đồng tiền đánh mất
Oẳn tù tì búng mũi vẫn còn đau
Anh sẽ kể những câu chuyện cổ tích
Bắt chuồn chuồn để cắn rốn tập bơi
Em sẽ khóc khi thấy con bọ ngựa
Đắc thắng cười giơ kiếm chém tay anh
Mình ra đi mang theo tuổi thần tiên
Mang cái nhìn hun hút bờ sông vắng
Trong câu hát à ơi sao da diết
Dáng mẹ hiền gội tóc khi chiều buông
Anh hãy về với hoa găng trước ngõ
Mình cùng nhau rao bán tuổi thơ cười
Em sẽ lại gieo trên cánh đồng bát ngát
Những hạt mầm của một thuở ấu thơ ...
Sent By: JT