Post by utlan on Aug 18, 2020 17:36:32 GMT -6
Tại sao chúng ta phải vứt bỏ sự lương thiện của bản thân chỉ vì sự độc ác của người đời?
Có một câu chuyện thế này: Một vị thiền sư nhìn thấy con bọ cạp rơi xuống nước, bèn quyết tâm cứu nó. Ai ngờ vừa chạm vào nó, đã bị nó chích vào tay. Vị thiền sư không sợ hãi, lại một lần nữa ra tay, lần này ông lại bị chích. Người bên cạnh nói: “Nó lúc nào chẳng chích người, hà tất phải cứu nó?”. Vị thiền sư đáp: “Chích người là bản năng của con bọ cạp, còn lương thiện là bản năng của tôi, sao tôi có thể vì bản năng của nó, mà vứt bỏ bản năng của tôi?”.
Con người sống trên đời luôn đặt lợi ích của bản thân lên hàng đầu, ai cũng có xu hướng tìm lợi và tránh hại cho nên luôn tồn tại sự đấu tranh, ghen tị, mâu thuẫn. Tam Tự Kinh có câu: “Nhân chi sơ tính bản thiện”. Tức là mỗi con người sinh ra đều mang sự lương thiện ở trong lòng, nhưng qua quá trình trưởng thanh, sự lương thiện ấy bị thay đổi đi và biến chất. Vậy sự thay đổi ấy là do đâu?
Nếu vị thiền sư kia nghe người bên cạnh không cứu con bọ cạp nữa, thì có nghĩa là lòng lương thiện của ông ta đã thay đổi. Chúng ta đều dễ dàng bị lay động bởi lời nói của người khác. Chúng ta mặc chiếc áo mà chúng ta thích, nhưng chỉ cần đám đông nói nó không ổn, ta có thể vứt nó vào trong xó tủ.
Quay trở lại với ý con người sống trên đời luôn đặt lợi ích của bản thân lên hàng đầu, sự thay đổi cũng xuất phát từ việc chúng ta sợ sự khác biệt của bản thân làm ảnh hưởng đến cuộc đời của chúng ta, nên ta phải thay đổi để phù hợp. Trong khi đó, những sự thay đổi đó chưa chắc đã giúp ích gì bản thân, hay khiến người đời nghĩ khác về mình.
Đến một lúc nào đó, ta sẽ nhận ra rằng điều đó là vô nghĩa. Khi đã trải qua năm tháng cuộc đời, những vui - buồn - giận - dữ, ta bỗng hỏi: “Mình đã làm gì cuộc đời mình?” Lỗi sai của chúng ta nằm ở chỗ, bởi vì đám đông mà thay đổi bản thân. Vì xã hội mà đánh mất bản chất lương thiện. Như vậy có đáng không?
Cuộc sống như biển dữ, phải có lập trường và sự kiên định mới có thể giữ vững mọi quan điểm. Hãy cứ sống như những gì chúng ta muốn, dù thời gian còn là bao. Bản chất của xã hội là thích đánh giá và chê cười, còn bản chất của chúng ta là tìm yên bình trong trái tim hướng thiện.
Có một câu chuyện thế này: Một vị thiền sư nhìn thấy con bọ cạp rơi xuống nước, bèn quyết tâm cứu nó. Ai ngờ vừa chạm vào nó, đã bị nó chích vào tay. Vị thiền sư không sợ hãi, lại một lần nữa ra tay, lần này ông lại bị chích. Người bên cạnh nói: “Nó lúc nào chẳng chích người, hà tất phải cứu nó?”. Vị thiền sư đáp: “Chích người là bản năng của con bọ cạp, còn lương thiện là bản năng của tôi, sao tôi có thể vì bản năng của nó, mà vứt bỏ bản năng của tôi?”.
Con người sống trên đời luôn đặt lợi ích của bản thân lên hàng đầu, ai cũng có xu hướng tìm lợi và tránh hại cho nên luôn tồn tại sự đấu tranh, ghen tị, mâu thuẫn. Tam Tự Kinh có câu: “Nhân chi sơ tính bản thiện”. Tức là mỗi con người sinh ra đều mang sự lương thiện ở trong lòng, nhưng qua quá trình trưởng thanh, sự lương thiện ấy bị thay đổi đi và biến chất. Vậy sự thay đổi ấy là do đâu?
Nếu vị thiền sư kia nghe người bên cạnh không cứu con bọ cạp nữa, thì có nghĩa là lòng lương thiện của ông ta đã thay đổi. Chúng ta đều dễ dàng bị lay động bởi lời nói của người khác. Chúng ta mặc chiếc áo mà chúng ta thích, nhưng chỉ cần đám đông nói nó không ổn, ta có thể vứt nó vào trong xó tủ.
Quay trở lại với ý con người sống trên đời luôn đặt lợi ích của bản thân lên hàng đầu, sự thay đổi cũng xuất phát từ việc chúng ta sợ sự khác biệt của bản thân làm ảnh hưởng đến cuộc đời của chúng ta, nên ta phải thay đổi để phù hợp. Trong khi đó, những sự thay đổi đó chưa chắc đã giúp ích gì bản thân, hay khiến người đời nghĩ khác về mình.
Đến một lúc nào đó, ta sẽ nhận ra rằng điều đó là vô nghĩa. Khi đã trải qua năm tháng cuộc đời, những vui - buồn - giận - dữ, ta bỗng hỏi: “Mình đã làm gì cuộc đời mình?” Lỗi sai của chúng ta nằm ở chỗ, bởi vì đám đông mà thay đổi bản thân. Vì xã hội mà đánh mất bản chất lương thiện. Như vậy có đáng không?
Cuộc sống như biển dữ, phải có lập trường và sự kiên định mới có thể giữ vững mọi quan điểm. Hãy cứ sống như những gì chúng ta muốn, dù thời gian còn là bao. Bản chất của xã hội là thích đánh giá và chê cười, còn bản chất của chúng ta là tìm yên bình trong trái tim hướng thiện.